Bài học từ anh Tiều Phu

Ngày xa ngày xưa có mt anh tiu phu rt khe đến xin vic ch ca mt thương gia buôn g ln. Người thương gia đã nhn anh ta.

Lương anh tiu phu khá cao và điu kin làm vic cũng tt nên anh cm thy mình cn phi làm vic tht chăm ch đ xng đáng vi nhng gì được tr.

Ông ch đưa cho anh chàng tiu phu mt cái rìu và ch cho anh khu vc làm vic.
Ngày đu tiên anh chàng mang v được 18 cây g.
“Xin chúc mng! C thế phát huy nhé!” Người thương gia vui v.
Li ca ông ch như mt li khích l đến chàng tiu phu, anh thm chí còn làm vic chăm ch hơn vào ngày hôm sau nhưng ch mang v được 15 cây g. Ngày th ba anh càng c gng hơn na nhưng cũng ch mang v được có 10 cây. Càng ngày anh càng mang v ít hơn.
“Có l mình đã b yếu đi ri!” Anh chàng tiu phu nghĩ. Anh đã đến ch ông ch đ xin li và nói rng anh không hiu có chuyn gì đang xy ra.
Người thương gia lin hi: “Ln cui cùng anh mài chiếc rìu ca mình là bao gi?”
“Mài rìu ư? Tôi không có thi gian đ làm vic đó vì lúc nào cũng bn rn cht cây…”

Văn ôn, võ luyện là vậy!

Nhận xét